Tôi đã đi Hà Giang vài ngày và có một số bức ảnh phim màu. Sau bao lần lỡ duyên với tỉnh miền núi cực Bắc quê hương, một ngày mùa đông đẹp trời tháng 12, tôi may mắn được đặt chân đến đây. Với những bước chân của tôi là cái lạnh nặng nề của mùa đông, và rồi nó tự nhiên thao túng cả vùng đất này. Tôi thấy mình may mắn, cái lạnh vẫn tiếp diễn, cứ như cắt da cắt thịt chỉ để nỗi nhớ Hà Giang sâu đậm hơn.
Hà Giang yên bình và vô cùng thơ mộng qua những thước phim xưa
Ồ, cái gì lạnh? Những đứa trẻ vùng cao vẫn vui cười nô đùa với những chiếc áo của mình. Có em bé ngoài đồng với mẹ, em vừa chạy vừa giật mình vì không mặc quần…
Tôi và Hà Giang được xác định rõ ràng là kẻ nắm giữ linh hồn và thể xác. Thân là những ngọn núi hùng vĩ mang hai chữ “Địa linh nhân kiệt”. Trước đây, tôi chỉ thấy hàng núi khiếu nại chồng chéo. sau đó hà gianghoặc chỉ xuống đường từ Quản Bạ – Đồng Văn – Mèo Vạc – Du Già đã làm dịu đi đôi mắt, tâm trí, tinh thần của anh ấy.
Núi nối núi chồng núi, đồi nối sườn đồi quyện vào nhau, binh lính. John đã bám núi và đồi khác, nhưng mây rất lạ, sương mù như một tấm vải trắng mịn màng, chỉ trừ bầu trời cao, quanh co.

Trên đồi mây sương, dưới là con đường hạnh phúc. Có muôn ngàn cỏ cây hoa lá, có những viên đá kỳ thú mà thiên nhiên đã ban tặng. Ở Yên Minh có những rừng thông xanh ngút ngàn, có những em nhỏ luôn tươi cười, không ngớt vẫy tay chào, vui vẻ chào những người khách đường xa.
Những đứa trẻ vùng cao mang cho tôi nhiều tâm hồn, ấm áp và hoài niệm hơn về mảnh đất này. Chào thì có chúc, nhưng đừng tìm cách nhắc nhở thêm em ơi, mà em phải dặn lòng rằng lần sau đến nhất định phải mang theo một bịch quà ngon vật lạ của thành phố mà em làm cho các em. .
Trong tiết trời se lạnh khoảng 5-10 độ, nụ cười trong trẻo, gương mặt rạng ngời như không hề có chút thay đổi nào. Vẫn ra đồng, vẫn bán vài món đồ lưu niệm, vẫn đi bộ từng cây số đến trường. Giống như cậu bé 7 tuổi tôi gặp khi tôi đang bán hàng phụ giúp mẹ Bờ Sông Nho QuếNhà tôi ở ven sông, không có điện, cuộc sống khó khăn. Hàng tuần, em một mình vượt sông, đi bộ 2 km đến trường bán trú, cuối tuần lại một mình trở về nhà.
trên dốc Tử Sản, đại ca chắc khoảng 5-6 tuổi, tiểu ca chắc khoảng ba tuổi, thân thể so với tiểu đệ cũng không lớn hơn bao nhiêu. Nhưng anh vẫn tiếp tục ôm lấy cô và bước từng bước lên con dốc đá dựng đứng. Anh ra đi, tim tôi đập thình thịch, tôi bấn loạn. Tôi nhớ khi anh ấy bước xuống cầu thang, giống như một đứa trẻ vội vàng, tôi và anh ấy đều rướn người về phía trước, còn tôi thì muốn ngồi bệt xuống đất vì lo lắng.

Những đứa trẻ nơi đây phải giống như cái tên nơi chúng sinh sống “cao nguyên đá”, sinh ra mạnh mẽ, lớn lên ngoan cường. Có hơn 5 ngày mới đi hết các cung đường nơi đây, như cưỡi ngựa xem hoa. Hà Giang rất đẹp và yên bình. Là nơi tuổi trẻ nên một lần cầm lái, phóng đại những kiệt tác của thiên nhiên. Đó là nơi mà lòng thấy nhẹ nhàng hơn khi nhìn những ngôi nhà gỗ đơn sơ và những ngôi nhà chất đầy tro, ngô, khoai. Đó là một đất nước của những con người chất phác, thật thà và mộc mạc. Hà Giang ơi, tôi đã đi xa và sớm nhớ.
Trải nghiệm Hà Giang như thế nào?
- Hà Nội – TP Hà Giang
Thời gian: 21:30 – 3:00
Phương tiện: Xe hoàng cung
Giá: 350k/cabin đơn
Lưu Ý Quan Trọng: Đến Hà Giang lúc tối muộn, mình đến Nhà Cho Thuê Xe Máy Hồng Hảo – Số. 10 Phạm Hồng Thái. Người phụ nữ xinh đẹp sẽ cho bạn nghỉ ngơi ở đây miễn phí. Ngủ, vệ sinh sạch sẽ. Sáng dậy uống cà phê, thong thả ăn sáng rồi đi. - Đặc biệt… vì không biết gì về du lịch, cô nhanh chóng lôi ra một tấm bản đồ màu khổ lớn cho mình. Sau đó, cô ấy hỏi tôi đã có bao nhiêu ngày trải nghiệm và cô ấy lên kế hoạch cho chuyến đi rất chi tiết. Trên tấm bản đồ cô tặng có đầy đủ chỗ đi, chỗ ăn, chỗ chụp ảnh, chỗ sửa xe và cả những đoạn đường gồ ghề.
· Thành phố Hà Giang – Đồng Văn – Mèo Vạc – Du Già.
· Tôi đã đi theo con đường mà cô ấy chỉ dẫn và tận hưởng trọn vẹn cuộc hành trình.


Phương tiện giao thông: Thuê xe máy, xe cô có trang bị áo mưa, bao giày, dây buộc hành lý và 50k cọc đổ xăng.
Chi phí thuê xe: 150k/ngày. Đặt cọc 500 nghìn bằng 1 loại giấy.
Chỗ ở.
- Đồng Văn | Bụi Homestay
Một. Ký túc xá 150k
b. Phòng riêng 300 nghìn có ăn sáng
c. Cà phê rượu táo mèo, rượu ngô, rượu đế: 150k
đ. Nhà bán cà phê, cocktail, v.v.… - Mèo Vạc
Một. Ở Pua
Tôi. Kí túc xá 300k/ Phòng riêng hơn 1 triệu.
thứ hai. Không gian khá đẹp nhưng phòng tập thể lạnh lắm, mình thấy 300k là mắc.
b. Nhà đất sét Mèo Vạc – Must stay.
Tôi. Kí túc xá 150k/ Phòng riêng 400k có sưởi.
thứ hai. Tọa lạc tại Làng Mông, không khí vui vẻ, ấm cúng. Gần dốc Từ Thở, xuống bến đò sông Nho Quế rất tiện lợi.
iii. Phục vụ ăn sáng, trưa, tối với nhiều món đặc sản, lẩu, nướng. - Du Gia | Dư Gia Ở nhà
Một. Phòng Vip nhìn rất ấm cúng và tiện nghi, có toilet trong phòng 400k
b. Nhà giữa hồ | 250 nghìn
c. Ký túc xá 120k/người – Nơi có nệm và chăn ấm nhất mình từng thấy. Sạch sẽ và nhìn đẹp quá. Tuy nhiên, Kí túc xá nằm trong khu nhà rộng và khu ăn uống nên tiếng bước chân, tiếng cười nói v.v. nó khá rõ ràng.
đ. Khu vực xung quanh Du Gia rất đẹp và yên bình.
đ. Set ăn cực ngon: 100k/người. - Chuyên môn:
Một. Có lẽ cơm chiên trong suốt là cách ăn cơm chiên vừa tiện lại vừa ngon.
b. Heo quay/Gà nướng.
c. Chè Thang Đen – Khá giống với loại bánh trôi.
đ. Cháo Âu Tàu
đ. Đặc biệt nếu bạn đi thuyền trên sông Nho Quế ở dốc Tu Sản, khi đến mũi đá, hãy thử ăn món tôm nướng, cá nướng được đánh bắt ngay trên sông Nho Quế. Ra bờ sông ngồi ăn thịt nướng, tôm nướng, nhìn đời.


Cảm ơn vì sự đánh giá của bạn Trần Duy Lộc
XEM LẠI MỤC NÀY
tỷ lệ 5 / 5. Lượt truy cập: 5